Dấu xưa Bà Quẹo còn lại chốn này – Ảnh : THỦY TIÊNLà dân TP HCM đi kinh tế tài chính mới Long An, tôi tiếp tục qua lại ngã Bà Quẹo. Đó là những buổi sáng mặt trời chưa lên, rau quả đầy ắp chợ và mùi rau thơm bốc lên lừng cả đoạn đường .Nguyễn Quốc Minh ( một cựu dân ở ngã tư Bảy Hiền, gần Bà Quẹo )
Thế hệ dân Sài Gòn gần tuổi 50 như tôi cũng không biết bao lần đã ngược xuôi qua Bà Quẹo, nhưng vẫn như khách lạ khi tìm hiểu nơi chốn này…
Bà Quẹo hay bàu Quẹo?
Nhắc đến Bà Quẹo, người ta thường chỉ nhớ và khuôn biệt ở chợ Bà Quẹo ( nay là chợ Võ Thành Trang, phường 14, Tân Bình, TP. Hồ Chí Minh ) mà không biết rằng thời xưa nó là TT của làng Tân Sơn Nhì, tổng Dương Hòa Thượng .Ông Lý Thiếu Lương, 83 tuổi, nhà ở phường Tân Kỳ, Q. Tân Phú, sống ở đây từ năm 1960, kể chợ Bà Quẹo khi xưa ( chợ cũ ) nằm ở gần ngã tư Trường Chinh – Tân Kỳ Tân Quý ( vị trí nhà sách Nhân Văn lúc bấy giờ ). Khu chợ mới ( chợ Võ Thành Trang ngày này ) lúc đó chỉ là chợ tạm, chưa có tên, ít người kinh doanh .Sau năm 1975, do dân ngày càng đông, chợ cũ không cung ứng nhu yếu nên được sơ tán, sáp nhập với khu chợ mới và được đổi tên thành chợ Võ Thành Trang. Chợ hầu hết mua nông sản từ vùng Hóc Môn, Củ Chi, Long An, Tây Ninh để bán lại cho những chợ ở Hồ Chí Minh, Chợ Lớn .Không cách nhà tôi bao xa, trục đường chính qua Bà Quẹo rất lâu rồi là đường Thiên Lý ( sau đổi thành Cách Mạng Tháng 8 và phân đoạn thành Trường Chinh lúc bấy giờ ).
![[Review] Sài Gòn nhớ nhớ thương thương - Kỳ 2: Bà Quẹo là... Bà Quẹo nào?](https://trihovuongkhi.com/wp-content/uploads/2022/03/images2950894_ba_queo_2_2read_only_1603721668742477945422.jpg)
“Ngày xưa, hồi tui còn nhỏ xíu đã nghe má tui nói bà Quẹo là người đàn bà có tật ở tay, bán gì không rõ, ở khu vực chợ này. Nghe nói vậy, chứ có ai biết mặt mũi bà ấy ra sao đâu” – bà Nguyễn Thị A (73 tuổi, nhà ở hẻm 985 Âu Cơ, phường Tân Sơn Nhì, quận Tân Phú), một người đã có nhiều thế hệ sống tại khu Bà Quẹo, kể.
Chợ Bà Quẹo lâu nay đã thành chợ Võ Thành Trang – Ảnh : QUANG ĐỊNH
Vùng đất của lúa và hầm
Do Bà Quẹo là vùng đất xưa, từ thời chúa Nguyễn vào Nam khẩn hoang, mang theo di dân miền Trung vào lập nghiệp nên sau nhiều thế hệ từ từ con cháu bị ” Nam hóa “, chẳng ai còn nhớ gốc gác của mình là người ở đâu. Chỉ đến thập niên 1960, Bà Quẹo mới tiếp đón thêm làn sóng người mới nhập cư từ miền Trung vào sống tại khu vực chợ Bà Hoa, ngã tư Bảy Hiền. Rồi đến sau 1975, dân tứ xứ ở nhiều nơi mới tìm đến vùng đất ruộng và lắm sình lầy này của TP HCM .” Hồi xưa, khu này toàn hầm là hầm. Nhiều nhà có một, hai cái hầm nuôi ” Việt cộng ” và cũng để người nhà trốn đi lính. Như nhà tui cũng có hai cái hầm, một để nuôi anh chồng làm cách mạng, một để cho chồng tui trốn quân dịch ” – bà A nhớ lại. Theo bà A, vùng đất này ngày trước nhiều ruộng, mỗi nhà được bao quanh bởi một lũy tre. Nhà bà cách nhà hàng xóm hơn cả mẫu đất .Khu dân ở đông nhất là gần chợ Bà Quẹo, còn xa hơn chỉ là ruộng lúa. Sau năm 1975, người dân chặt bớt tre để đỡ hoang hóa và cũng để bán bớt đất. Đất rộng, người thưa, chỉ toàn là ruộng với ruộng, lại đường nhỏ hẹp, có nơi chỉ lối mòn nhỏ, nên đất khu này lúc đó bán rẻ như cho. Chỉ đến đầu thập niên 1990, cơn sốt đất bùng lên, giá nhà đất mới dần tăng chóng mặt .” Ngày xưa có điện nhưng tù mù lắm, đâu có mà sáng trưng và xài tự do như giờ. Đèn đường cũng đâu có. Sáng sớm gánh rau ra chợ nếu có chị em nào hẹn đi cùng thì vui. Còn không thì cũng phải gánh một mình trong đêm tối thui. Nhưng tui là dân ở đây lâu nên quen rồi, không có sợ gì hết ” – bà A tâm sự về cái thời khó khăn vất vả lúc xưa .Đến cuối thập niên 1980, nếu ai đến khu này vẫn thấy còn hơi ” quê quê ” như mỗi khi tôi về nhà dì mình ở phường 15, Q. Tân Bình. Từ mũi tàu đường Cách Mạng Tháng 8 – Âu Cơ đi xuống phía Khu công nghiệp Tân Bình thời nay, ven con đường nhỏ chỉ là những ngôi nhà nhỏ, nếu có lầu cũng chỉ nho nhỏ .Thế nhưng khi vào những con hẻm thì khung cảnh giống như về miền Tây. Nhà người dân trong hẻm lại thoáng rộng, thoáng mát, xung quanh nhà trồng cây trái, nhất là những nhà ở cố cựu. Gần đó là những khu đất trống trồng rau xà lách, cải và cả hoa vạn thọ .Tôi còn nhớ vào dịp tết, khi đó dì tôi mới ” tình trong như đã “, dượng đã đem ” sản vật ” do nhà mình trồng là những bông vạn thọ thơm ngai ngái xuống biếu nhà ngoại tôi. Người dân Bà Quẹo xưa cũng mộc mạc, chân chất. Đến tìm nhà cũng không cần hỏi kỹ địa chỉ, mà chỉ đi đến đúng hẻm, hỏi tên người là được chỉ đến tận nơi .Nhà này biết rõ từng ” nhân khẩu ” nhà kia trải qua những ” nickname ” đậm chất quê xưa như Hai Cư, Ba Lé, Tám Dịu … Cũng chính vì chân chất, ngay thật nên dù nhà không khá giả gì, dượng vẫn lọt qua được những vòng sơ tuyển, chung kết của mấy dì lẫn ông bà ngoại tôi để làm rể, và được ông bà tôi thương như con ruột của mình cho đến ngày dượng mất .Cảnh xưa hiện đã biến hóa nhiều. Mỗi khi đi ngang, tôi chỉ còn xác định được và nhìn ra cái chợ xưa, cái bưu điện Bà Quẹo thuở nào. Giờ địa điểm Bà Quẹo chỉ còn được nhắc đến qua những câu truyện của người lớn tuổi. Rồi những thế hệ sau sẽ lướt qua đây với vận tốc metro và chắc chẳng mấy chăm sóc đến cái địa điểm Bà Quẹo nghe lạ lạ tai, một thời từng là thôn dã ven Hồ Chí Minh …
____________________________
Kỳ tới: Bảy Hiền thân thương
“Tới Bảy Hiền nghen. Tui xuống đó. Nhớ đúng Bảy Hiền nghe bác tài”. Bảy Hiền là địa danh gì mà gắn bó, thân thương đến thế?
Sài Gòn nhớ nhớ thương thương – Kỳ 1: Nhớ lắm Trường Nguyễn Thượng Hiền TTO – Sao lại gọi là Bà Quẹo ? Tại sao tháp nước bên đường Điện Biên Phủ lại có hình con thuyền Apollo ? Con đường có lá me bay là đường nào ? … TP HCM vừa lạ vừa quen, đi xa thì nhớ, mà ở gần càng thương …